ĐƯỜNG HEO MAY
Ấm mềm giọt nắng đấy ư?!
Về đi,
ơi hỡi !
mùa thu, hỡi người !
Nhạt nhoà,
sắc đỏ phượng rơi
Một trời quan tái,
một trời nhớ thương…
Năm canh,
lạc giấc, đêm trường,
Mịt mờ mộng ảo,
lạc đường heo may.
Lá vàng chớm điểm hàng cây.
Mỏi mòn,
ta đợi bàn tay,
dịu dàng.
Rượu quê,
một chén mơ màng,
Về đi!
Trăng ủ tàng tàng men quê!