Thủy
triều
Nguyên Sa
Thủy triều đã rút thật xa,
Biển xoay lưng lại để ta một mình,
Ngồi đây ở giữa u minh,
Đầu mang thiên cổ, thân mình hư
không,
Ngày hanh nắng, tối trăng trong,
Kiếp xưa cười cợt trong lòng bàn
tay,
Tiếng cười có tiếng cỏ cây,
Dường như thảo mộc mọc đầy trong
tim.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét