Hẹn đốt tình thương
Hoài Khanh
Chiều trôi nghe gió xuống
bờ
tâm tư bừng dậy những giờ
hoan ca
mùa thu chừ đã đi qua
lá khô bớt rụng sương sa lại
nhiều
gió lên cuồn cuộn lưng
đèo
chao ôi, tâm sự biết chiều
hay đêm
chừng như lau lách mỏi
mềm
chừng như trời vắng bóng chim
giang hồ
tang thương là những nấm
mồ
đơn côi là những lòng thơ lạc
loài
chuyện đời thẹn ánh
gương soi
áo đời rách nát từ hồi đông
sang
cánh chim theo gió bạt
ngàn
thương thương cho những ngỡ
ngàng bơ vơ
lỡ mang lấy kiếp tằm tơ
đừng than mà nhục, đừng ngơ
mà buồn
áo trơ xin vá cho lành
tình thương mà sống đừng ganh
mà hờn
từ đông đổ gió dập dồn
mưa bông rả rích lòng đơn lạnh
rồi
vui làm chi những mẩu đời
chỉ vui nhung lụa, chỉ cười
thân danh
em ơi tháng sẽ về năm
tình ơi chung thủy về thăm mộng
lành
ngàn ngày núi biếc
hương xanh
cho nhau một tấm lòng thành
mà thôi
gió lên, ừ gió lên rồi
đông sang lành lạnh cho đời
viễn phương
còn mai về với quê
hương
còn tôi hẹn đốt tình thương
sưởi đời
Biên Hòa 10.56
0 nhận xét:
Đăng nhận xét